Nhà hàng xuân bắc 181

Mộc Châu mùa mận chín

Thứ năm - 05/06/2014 22:44

Mộc Châu mùa mận chín

“Đến Mộc Châu mùa này chỉ được cái mát mẻ hơn Hà Nội, ngoài đồi chè, thác nước ra chẳng còn gì hấp dẫn” - Tôi than thở với ông chủ khách sạn mà tôi đang ở. Ấy thế rồi lời nói vu vơ ấy lại dẫn tôi đến một trải nghiệm thú vị chưa từng có.

 
 Anh chủ khách sạn nơi cao nguyên Mộc Châu nhiệt tình dẫn chúng tôi ra sau vườn cùng một lô lốc những quần áo, túi ngủ và lều bạt. Anh vừa đi vừa bảo cho chúng tôi đi cắm trại. Qua khỏi tường rào khách sạn là đã thấy một khu vườn rộng rãi hiện ra trước mắt lúc lỉu trái chín, nào mận, nào đào, chùm quả nào cũng như hấp háy mời chào. 

Không cần chờ “chủ nhà” giới thiệu thêm, mấy người chúng tôi “xăm xăm băng lối”, người thì leo tót lên cây hái mận nhai rôn rốt, người níu cành xuống hào hứng chụp ảnh. Anh chủ cười hả hê bảo, thế là hết chán Mộc Châu nhé! Nói rồi một mình anh hối hả leo đồi dựng trại.

Thế là vườn mận, vườn đào chỉ còn lại mấy người chúng tôi loay hoay với các bộ váy của người Mông. Cả bọn cứ vừa mặc cho nhau vừa cười, sao thấy bà con mặc đẹp và dễ dàng thế mà mình thì mãi không mặc xong. Cuối cùng sau 15 phút cả nhóm cũng hóa thân được thành các sơn nữ Mộc Châu áo váy rực rỡ, vai đeo lù cở ra vườn quả thu hoạch. 


Đúng là chẳng có niềm vui nào bằng niềm vui thoát ra khỏi vỏ bọc khô cứng của đời sống công chức nơi phố phường chật chội, ầm ĩ còi xe và đầy rẫy khói bụi để khoác lên mình bộ trang phục của người dân bản địa,  vô tư hái quả, tự nhiên giữa thiên nhiên rộng mở, mát lành. Chớp mắt thôi thì đã chiều muộn, anh chủ nhà xuống đưa chúng tôi lên đồi. Trại đã được anh dựng xong đâu đấy, bên cạnh là đống lửa nhỏ dành cho buổi tối. Tối nay ăn tối tại vườn và nghỉ đêm tại trại, chúng tôi nhanh chóng quyết định thế. 

 Tối mùa hè, giữa cao nguyên trời vẫn gai gai lạnh, một đống lửa nhỏ đủ để nướng chín 2 chú gà đồi, đủ để thắp sáng không gian nhỏ quanh trại. Cả nhóm chúng tôi ngồi quây quần với những câu chuyện và thưởng thức gà nướng. Thích thú nhất là cảm giác ngồi giữa bầu trời đầy sao, được tự nhiên nói cười giữa không gian trong trẻo, bên cạnh những người bạn thân thiết. Lúc này, bao nhiêu bộn bề và áp lực cuộc sống được trút ra khỏi đầu, nhẹ nhàng và thanh thản, dù cuộc sống ồn ĩ bên ngoài kia chỉ cách chỗ chúng tôi ngồi có một khoảnh vườn.

 

Thanh Đào - Hà Nội
Theo an ninh thủ đô

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây