Khoảng 4 giờ sáng, tại điểm hẹn giữa thành phố Hà Nội, tớ đón “nàng” và bắt đầu chuyến đi của 2 đứa. Nhờ có nàng như con chim hót líu lo bên cạnh mà cả quãng đường dài Hà Nội – Sơn Tây – Cầu Trung Hà – Quốc lộ 32 – rẽ trái Phù Yên rồi đến lúc đặt chân đến Tà Xùa, trở nên ngắn hơn như tớ đang chỉ cần bước trên bản đồ vậy. Đoạn đường lúc sớm đi chủ yếu là đường cao tốc và trải nhựa nên không gặp khó khăn lắm.
Khoảng 10 giờ hơn, chúng tớ đã tới Tà Xùa, nắng bắt đầu lên, nhuộm vàng mọi cảnh vật. Những dãy núi mờ ảo đang hiện dần ra trước mắt, nhưng cỏ vẫn đẫm sương, chưa chịu thức dây để đón nắng. Được một đoạn đường trải nhựa bằng phẳng thôi, ngay sau đấy chúng tớ đã gặp con đường khó nhằn, tớ phải gồng sức lên thì mới lái được xe giữ thăng bằng đó. Thế nên, những bạn tay lái yếu cần cẩn thận hơn khi đi qua đoạn đường xấu này nhé!
Chúng tớ đã bắt gặp biển mây trên dọc đường lên Tà Xùa. Du lịch Tây Bắc mùa nào đẹp tớ không rõ nhưng Tà Xùa tháng 11 hai đứa đi qua là một Tà Xùa không thể nào quên. Thiên nhiên hùng vĩ, tráng lệ hiện ra ngay trước mắt hai đứa như một bức tranh.
Cộng đồng du khách gọi nó bằng cái tên mĩ miều “Thiên đường mây Tà Xùa”. Chưa kịp tin vào những gì phía trước, nàng quay sang hỏi tớ “Mây… mây có thật không hả anh?”. Ánh mắt long lanh ấy làm tôi khẽ rung động, nhưng tôi vẫn phải chọc lại: ”Ngốc này, nhảy xuống thử xem là thật hay giả”. Thế là tớ hứng nguyên liên hoàn chưởng của nàng, hai đứa lại bò lăn ra cười hả hê.
XEM THÊM:
Cung đường lãng mạn Tà Xùa – Háng Đồng – Mộc Châu cho những trái tim đang yêu
Mộc Châu - Tà Xùa: Cung phượt hot nhất miền Bắc mùa xuân này
Kinh nghiệm săn mây trên vùng cao
5500 cây số - Việt Nam độc hành: MỘC CHÂU - TÀ XÙA VÙNG ĐẤT CỦA MÂY
Kinh nghiệm săn mây tại Tà Xùa
Tà Xùa và Háng Đồng là trái tim của Sơn La, là những địa điểm đẹp bậc nhất nơi vùng cao. Háng Đồng là một xã vùng cao thuộc huyện Bắc Yên, là một trong những nóc nhà của tỉnh Sơn La với độ cao trên 2000 m. Khi những cơn gió mùa Đông Bắc đầu tiên tràn xuống các tỉnh miền núi phía Bắc, tháng 11 cũng là thời điểm đẹp nhất để du khách đến Háng Đồng.
Cùng với Tà Xùa, “Vùng đất trên trời” này còn được biết đến là địa điểm săn mây mà được giới trẻ yêu thích nhất. Ngoài “lòng chảo” chứa biển mây, Hàng Đồng còn nổi danh với một nơi gọi là “sống lưng khủng long” còn nhiều bí ẩn đối với những bạn trẻ yêu thích khám phá thiên nhiên.
Những con dốc ngắn cũng đường đèo cheo leo bên bờ vực, suốt ngày suốt tháng chìm trong biển mây có không ít khó khăn dành cho chúng tớ. Đường chạy sống lưng rất hẹp rộng chừng một mét, lổn nhổn sỏi đá, hai bên vực sâu hun hút thi thoảng còn nghe thấy tiếng gió thốc lên từ thung lũng như nhịp thở của “con bạo chúa”. Chỉ cần nó tỉnh giấc là người và xe bị nuốt chửng rồi.
Thử cảm giác mạnh, chúng tớ tới gần hơn đầu các mỏm đá, đi sâu ra giữa sống lưng khủng long trong “truyền thuyết”. Và thế là tớ trở thành một chàng trai dũng sĩ đang bảo vệ cô gái bé nhỏ bên mình, dẫn nàng đi trên lưng con quái thú. Lúc ấy, tớ muốn mình mãi là người che chở cho nàng!
Vào đến ngôi làng mộc mạc giản dị, những ánh mắt trong veo lễ phép chào chúng tớ. Chúng tớ thích trẻ con lắm, trước khi đi, nàng đã mang nguyên túi kẹo to đùng theo để chia cho tụi nhỏ vùng cao rồi. Cảnh vật và con người đều rất chân thành và giản dị. Ghé thăm lại ngôi trường nhỏ xinh nằm ở Háng Đồng, tớ tự hào kể lại cho nàng nghe về câu chuyện thanh xuân của tớ.
Hồi sinh viên, khi cái tuổi trẻ tràn đầy nhựa sống, tớ mê những chuyến đi từ khi đó. Đăng kí tham gia một tổ chức tình nguyện của cộng đồng những người trẻ, chúng tớ đã có một chuyến đi thật đáng nhớ tại ngôi trường này. Giúp các em nhỏ có chốn vui chơi, giúp không gian trường trở nên nhiều màu sắc giữa không gian bao la, tổ chức đã cùng nhau dựng cái chòi có thể tránh mưa, nắng, là không gian học tập lý tưởng cho thầy và trò hăng say.
Tối hôm ấy, chúng tớ xin phép ngủ lại ở trường. Thầy hiệu trưởng rất giản dị, hiếu khách, lúc nào cũng cười hiền từ, đồng ý cho chúng tớ ở lại luôn. Các bé đều trở về nhà sau tan học, rồi sáng sớm sau lại cặm cụi tới trường để học từng con chữ. Thật sự rất thương các em.
Sáng hôm sau tớ cố đặt đồng hồ để dậy sớm, chúng tớ chạy ra mỏm đá để ngắm biển mây từ lúc vẫn còn mờ ảo không rõ nét. Mây sáng sớm dường như nhiều và dầy hơn hẳn. Không khí rất trong lành, cảm giác như tớ đã quên mùi khói bụi với âm thanh ồn ã của thành phố, tớ muốn có một ngôi nhà gỗ nhỏ xinh, với đàn cún loăng quăng, với cô chủ nhỏ của chúng là nàng.
Sau đó, chúng tớ ăn sáng nhanh chóng rồi trở về Bắc Yên, tìm đường tới bến phà Vạn Yên. Phà Vạn Yên đi ngang qua dòng sông Đà hùng vĩ, là cầu nối giao thông quan trọng giữa huyện Bắc Yên và huyện Mộc Châu. Cảm giác lần đầu được đi phà trên dòng nước êm ả của sông Đà thật đặc biệt, phong cảnh sơn thủy hữu tình khiến hành trình của chúng tớ càng thêm đáng nhớ.
Đồi chè
Có những thời điểm người ta nhớ đến Mộc Châu không hẳn vì màu mận chín, mùa cải vàng bát ngát, mùa ban trắng góc trời, mà nhớ Mộc Châu với nét đẹp hấp dẫn kì lạ, đó là màu xanh của những đồi chè. Ở đó, màu xanh tràn đầy sức sống luôn rạng ngời cùng với hương chè ngào ngạt khắp cao nguyên. Hòa mình vào gió thoảng phả đậm hương chè mà lòng ai nhẹ bẫng giữa đất trời bao la, rộng lớn.
Những đồi chè nơi đây mang vẻ đẹp tự nhiên nhưng không phải là món quà của tạo hóa mà vẻ đẹp ngỡ ngàng này lại nhờ đôi bàn tay khéo léo của con người đã tạo nên những tuyệt tác đó. Cao nguyên chè với muôn hình muôn vẻ làm cuốn hút hàng nghìn khách du lịch tới đây.
Nông trường chè Mộc Châu nổi tiếng gắn với hình ảnh đặc biệt, hình ảnh trái tim. Trái tim xanh biểu tượng cho tình yêu và sức trẻ. Có đồi chè chạy dài hình chữ S tượng trưng cho nước Việt Nam yêu mến. Chúng tớ không bỏ lỡ dịp này mà tranh thủ có những góc máy đầy nghệ thuật để lưu lại chặng đường của mình.
Rừng thông bản Áng
Được người đời ví von, Rừng thông bản Áng như một Đà Lạt thu nhỏ của Tây Bắc với rừng thông xanh cao tít, mạnh mẽ trải bạt ngàn trên dãy đồi đất feralit đỏ nâu tạo cảnh quan thiên nhiên trở nên đẹp mê hồn. Khí hậu ôn hòa, trong lành mát rượi, tạo cho lữ khách du hành cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Người ta bảo nơi đây giống như Đà Lạt đâu có sai, bởi bạn cũng sẽ được cảm nhận sự thay đổi thời tiết bốn mùa trong ngày với cảnh đẹp hữu tình chan chứa cái nắng dịu nhẹ chứ không gay gắt. “Giang hồ” còn ví hồ rừng thông Bản Áng như một tấm gương phản chiếu hai thế giới thực và ảo. Hồ trong veo như nước hồ thu, cảnh sắc hương trời được sao y thành hai bản.
Con đường dẫn vào rừng có đoạn đường đất dốc thoai thoải, hai bên trải xanh màu cỏ cùng với những hàng thông cao vun vút chạy dài xuống dốc. Nhưng có đoạn đã được con người sửa sang, trải bê tông “mượt mà” thích mê. Chúng tớ nghỉ chân tại đoạn đường giữa rừng, nhìn lên bầu trời xuyên qua những cánh thông, thấy nhớ một góc Đà Lạt nho nhỏ trong tim.
Cánh đồng hoa
Con đường từ rừng thông Yên Minh đi ra, chúng tớ gặp ngay cánh đồng hoa của người dân tộc. Vẫn là cái không gian bao la, đẹp thơ mộng giữa núi rừng Tây Bắc đó. Đâu chỉ có ruộng bậc thang, người dân vùng cao cũng rất khéo tay và lãng mạn đấy chứ. Những vườn hoa được chăm sóc cẩn thận, được phủ lưới để tránh sương gió. Ban đầu chúng tớ cứ ngỡ màu đỏ của lưới là màu của hoa, sắc đỏ xen lẫn sắc xanh tô điểm cho chiếc thảm thêm phần đặc sắc.
Đường chữ S
Cung đường chữ S thuộc huyện Vân Hồ là nơi in dấu chân tiếp tục cuộc hành trình của chúng tớ. Cung đường này đã trở nên rất quen thuộc với du khách. Dường như, cứ mỗi chuyến đi, nơi đây lại là điểm dừng chân để ngắm nhìn cảnh núi non hùng vĩ, để chụp hình, để say đắm trong đất trời.
“Chiều hoàng hôn buông đã dần phai” thả nhẹ trên mái tóc nàng những sợi nắng, cô gái bé nhỏ của tớ trở nên rạng rỡ dưới ánh sáng huy hoàng. Đoạn đường ngắn uốn khúc chưa tới một cây số mà lại có sức hút đến kì lạ, là một góc cảnh tuyệt vời, không thể thiếu trong bức tranh toàn mỹ về mảnh đất Tây Bắc xinh đẹp này. Ai qua rồi cũng cứ xao xuyến, cứ lưu luyến từng bước chân, từng nhịp thở.
Nắng chiều đổ những vệt màu tối đậm lên toàn cảnh vật, ráng những sắc vàng lên cả cô gái của tớ. Lúc ấy, cảnh với người như hòa làm một, mặt trời nhỏ bé bên nàng, còn tớ có cô ấy như có cả Tây Bắc kề bên.
Cung đường trong mơ của hai đứa đã được hoàn thành. Khép lại chuyến đi với nhiều cảm xúc và trải nghiệm, nàng nói sẽ cùng tớ đặt chân lên hết các nẻo đường của Tổ quốc. Thật vậy đấy:
“Nếu muốn đi nhanh thì đi một mình, nếu muốn đi xa thì hãy đi cùng người mình yêu”
Từ sau chuyến đi này về, mỗi khi có ai hỏi “Du lịch Tây Bắc mùa nào đẹp?”, tớ sẽ trả lời rằng đẹp nhất là đi vào tháng 12, vì đó là mùa hai đứa đi cùng nhau.
Homestay Đỉnh Tà Xùa - (Tham khảo đánh giá trên booking)
HOmestay Y Xoa Tà Xùa (Tham khảo đánh giá trên booking)
Địa điểm tốt, bạn có thể đi bộ ra sống lưng khủng long, chỉ vài trăm mét, đồ ăn ngon, chị chủ nhà rất nhiệt tình, phòng khá rộng
Tác giả: Lê Hải Anh
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn