Thung lũng đầy hoa mận, hoa đào hé nụ chờ nắng vàng để nở rộ khoe sắc xuân. Ruộng hoa cải vàng và trắng trải dài như tấm thảm màu rực rỡ trên những sườn đồi, dọc bờ suối. Xa xa, dưới những chân núi, thấp thoáng những ngôi nhà sàn của đồng bào vùng cao trong mây mù giá lạnh… Một Mộc Châu ẩn hiện nhiều sắc thanh thoát đẹp kỳ lạ đến hút hồn du khách. Một mùa xuân nữa lại về trên cao nguyên xanh Mộc Châu…
Một cao nguyên rất riêng và nhớ…!
Cùng với một người bạn thời đại học, chúng tôi chầm chậm trên chiếc xe máy ngược lên bản Chồ Lồng, xã Chiềng Ve. Trong làn sương mù, những giọt li ti như tô thêm vẻ đẹp quyến rũ nơi cao nguyên bốn mùa xanh tươi này. Chiều cuối năm trên cao nguyên giá lạnh, sương giăng đỉnh núi, lác đác hai bên đường, đào hồng đang hé nụ chờ khoe sắc thắm; rừng mận tam hoa bạt ngàn và những dải hoa cải vàng mướt lướt qua tầm mắt. Dường như không thể chờ nổi nắng xuân, một vài cây đã bật lá non xanh biếc mơn mởn, sắc hồng của đào, trắng tinh của mận, báo hiệu một mùa xuân mới đang về nhanh hơn, mang theo những giấc mơ mới vì một ngày mai tươi đẹp hơn. Tôi như bị mê hoặc bởi sắc hoa, phong cảnh hữu tình nơi đây. Từng đám trẻ con người Mông, người Dao tụm ba, tụm bảy chơi bóng, đốt lửa rộn ràng trên mảnh đất trống để xóa đi cái giá lạnh của mùa đông. Một vài cặp tình nhân ở vùng xuôi lên đây ngắm cảnh, chụp ảnh, cầm nắm tay nhau chạy ngược chạy xuôi, nô đùa và cười như nắc nẻ… khung cảnh thiên nhiên trên cao nguyên Mộc Châu hiện ra tuyệt đẹp và quyến rũ như thế.
Nằm ở độ cao trung bình 1.050m so với mực nước biển, cao nguyên Mộc Châu mang đặc trưng của khí hậu cận ôn đới, nên ngoài những cảnh đẹp tự nhiên, không khí tại Mộc Châu là một trong những tài sản quý giá nhất của vùng đất này. Bởi, nếu lên khu cao nguyên vào mùa hè, không khí mát mẻ sẽ làm cho lòng người phơi phới, se se lạnh trong tiết thời mùa thu; lạnh cóng vào mùa đông và ấm áp khi xuân về. Mùa xuân về, cả đất trời nơi đây rực rỡ những sắc hoa mận, hoa đào khắp mọi nẻo đường, đồi núi và thung lũng.
Ngày ấy, dưới xuôi như Hà Nội còn chưa mấy mặn mà với đào rừng như ngày nay, mà chỉ quý những cây đào uốn nắn, chăm sóc hàng năm trời trong vườn kỹ lưỡng. Đào Nhật Tân vang bóng một thời là vì thế… Nhưng 3, 4 năm trở lại đây, cứ mỗi độ tết đến, xuân về là hàng chục, hàng trăm chuyến xe tải ùn ùn kéo về chặt phá những cành đào rừng đến nhói lòng. Đến tết, những gốc đào rừng trơ gốc đau thương. Và tôi cứ miên man nghĩ, nếu cứ như vậy, 10 hay 15 năm sau có ai nhớ đến vùng cao nguyên có diện tích đào rừng lớn nhất miền Bắc này? Hay chỉ còn là những gốc cây khô khốc, trên những trang sách báo và những bức ảnh?...
Trên cao nguyên Mộc Châu, ngoài đặc sản sữa bò, chè Mộc Châu; hoa đào, mận rừng; hang Dơi, đỉnh Phiêng Luông; rừng thông bản Áng, Đông Sang; thác nước Thái Hưng và phong cảnh hữu tình, không thể thiếu khi nhắc đến phiên chợ tình nguyên sơ với những câu chuyện ly kỳ và cảm động. Những chàng trai, cô gái người Mông vượt hàng trăm km đèo, núi để mong một đêm tâm tình.
Phiên chợ tình đầu tháng 9 hàng năm, thị trấn cao nguyên Mộc Châu rực rỡ sắc màu và trở thành “vườn địa đàng” của thanh niên người Mông đang yêu hay muốn tìm người tình nên duyên trăm năm. Họ đến từ nhiều tỉnh miền núi phía Bắc, trải dài cho đến tận Thanh Hóa, Nghệ An, để hò hẹn, giao duyên và tìm “ý trung nhân” cho cuộc đời mình trong phiên chợ 3 ngày, 2 đêm này.
Vào đông, Mộc Châu cứ nhẹ nhàng bình yên không ồn ào vội vã. Mùa này sương mù và hoa dã quỳ đã đầy ắp muôn nẻo đường. Những ai thích nắng có lẽ sẽ khó tìm được chúng vào những ngày gió mùa tràn về như thế. Nhưng dẫu vậy, cái không khí lành lạnh nơi đây, cùng những chiếc váy của người Mông, người Thái, xòe rực rỡ, những câu hát líu lo của những cậu bé cô bé bên hiên nhà, người hái chè trên đồi đã làm cái giá lạnh của mùa đông dần bị lấn át bởi cái nắng ấm đầu xuân; cũng là lúc mà trăm hoa đua nở, những làn sương buốt giá giăng kín sườn núi sẽ ấm dần lên. Khi mùa xuân về, Mộc Châu đẹp đến lạ kì, ngọt ngào và đầy cảm xúc... Tất cả sẽ làm bạn nao lòng.
Quyến rũ khi xuân về…
Một chuyến đi tham quan dài ngày trong tiết xuân trên cao nguyên rộng nhất phía Bắc này đã để lại cho tôi những cảm xúc khó tả. Tôi được đi chợ phiên Phú Cường, thăm nông trường bò sữa Mộc Châu, đến khu rừng nguyên sinh Hang Kia, Pa Cò cùng thung lũng hoa mận trắng muốt và rực rỡ thắm hồng những cành đào trên sườn đồi…
Chúng tôi đến phiên chợ Phú Cường cuối năm trong không khí tưng bừng và phơi phới xuân của người dân bản. Năm hết tết đến, những mặt hàng như lá dong, gạo nếp, chuối xanh, trâu bò, lợn gà, con nằm lồng, con thả rong bên vệ cỏ tạo nên một nét rất đặc trung của vùng đồng bào dân tộc, một nét rất “chân quê”. Từng dòng người chen nhau đi sắm Tết hối hả lòng vòng quanh chợ, sắm quần áo mới, mua thêm thức ăn dự trữ cho ngày Tết. Nhiều người cũng không quên ghé qua sạp thuốc lào mua dăm ba lạng về hút, những mong xua đi được cái giá rét khắc nghiệt của thời tiết miền cao. Chợ Phú Cường nằm dưới chân đèo Thung Khe, con đèo hầu như xuân nào cũng mịt mờ sương gió. Vạt đất sạt mờ mờ hư ảo, lẫn vào hơi sương, thoảng lúc gặp những tán cây vươn cành không lá nom như những ngón tay gầy guộc đứng trơ khấc giữa nền trời bồng bềnh.
Thường ngày, người ta đến với Mộc Châu sau mỗi dịp cuối tuần để nghỉ ngơi và tận hưởng sự tuyệt vời mà thiên nhiên ban tặng. Họ lang thang trên những đồi chè mướt những nụ xanh, nhón chân bước qua những phiến đá rêu phong của thác Dải Yếm, tò mò, thích thú với Hang Dơi, hay đơn giản chỉ là nhấm nháp chút hương vị mát lạnh mỗi sớm sương chưa tan vẫn giăng mắc khắp các hang cùng ngõ hẻm của mảnh đất này. Ở bản Chồ Lồng, xã Chiềng Ve, du khách sẽ choáng ngợp với vườn chè gốc chè cổ thụ khoảng 200 năm tuổi.
Cách nông trường bò sữa vài kilômét, là những cánh đồng hoa cải trắng và cải vàng, trải rộng đến tận chân trời, bò lan trên những sườn đồi thoai thoải hay hai dọc bên bờ suối. Đến khu rừng nguyên sinh Hang Kia, Pà Cò chìm trong mây mù, ngỡ như thể đang lạc vào chốn thần tiên như hẳn quên mất mình đang muốn đi tìm xuân trên đất Mộc Châu. Từ trên cao nhìn xuống, cả thung lũng trắng một màu. Những mái nhà sàn đơn sơ hay những con đường đất nho nhỏ len lỏi khắp hang cùng ngõ hẻm trong vườn nhà, trên đường vào bản cũng rải rác những cánh hoa mềm mại. Mùa xuân ngập tràn trên khắp các nẻo đường Mộc Châu. Những vườn hoa xua tan cái giá lạnh vốn luôn có mặt trong thung lũng này. Người đi trong mùa xuân có cảm giác như mình đang bồng bềnh trôi trên những thảm hoa ngào ngạt.
Đâu chỉ có thế, khi nắng xuân ấm áp tràn về, một góc đất trời Mộc Châu trắng một màu hoa mận. Rồi những hàng rào, những khu vườn, suốt dọc con đường đến với thung lũng ngập tràn cái phớt hồng của đào rừng. Bồng bềnh trong đám mây hoa, du khách không thể không dừng chân, lạc bước vào mùa xuân tươi đẹp ấy. Trong nắng xuân tươi tắn, hoa mận, hoa đào không ngừng khoe sắc. Cánh hoa mong manh, nhụy hoa e ấp, sương long lanh điểm tô cho vẻ đẹp dịu dàng như người thiếu nữ. Khác với hoa đào chỉ nở một vài bông hoa trên một cành, hoa mận nở trắng những bông hoa suốt dọc thân cành, những cành hoa khẳng khiu hôm nào giờ được hoa ôm ấp và lá non mơn mởn.
Và ai có biết, lên Mộc Châu mùa này, sẽ thấy chói lóa một sắc vàng của hoa cúc quỳ nhởn nhơ bên đường và một màu thắm đỏ hoa trạng nguyên ngoài hàng rào bên những nếp nhà sàn cũ kỹ.
Nếu bạn có ý định dùng bữa tối thật thú vị ở cao nguyên này, hãy cố dành một chút thả mình trong bước chân vào những bản làng. Một nồi lẩu gà chân đen đặc sản với những khẩu vị riêng biệt ở Mộc Châu nóng hổi sẽ làm bạn ấm lòng trong màn sương nhè nhẹ lạnh cùng vài ba câu chuyện tầm phào, xua tan mệt mỏi dặm trường . Điều đó, sẽ làm cho bạn thêm yêu mảnh đất thiên tiên này.
Bài và ảnh: THANH NGHĨA
báo người Cao tuổi
Tác giả: admin
Nguồn tin: sưu tầm
Ý kiến bạn đọc