Nhà hàng xuân bắc 181

Mộc Châu - Mùa đi ngang lưng đồi

Thứ hai - 12/04/2021 07:30
Mộc Châu không chỉ đẹp mà còn dịu dàng, e ấp, không chỉ làm say đắm lòng người, mà còn khiến những tâm hồn chai sạn trở nền mềm dịu, những tổn thương trở nên nhẹ bớt, những mệt mỏi như chưa từng trải qua. Ấy chính là Mộc Châu – mùa đi ngang lưng đồi, Mộc Châu vào thu.
Mộc Châu - Mùa đi ngang lưng đồi

Vẫn biết Mộc Châu đẹp, đẹp đến ma mị, đẹp đến nao lòng, đẹp cả trong những câu văn, câu thơ, đẹp ngay trong những cảnh đời thực.

Ta chẳng có gì ngoài tình yêu và nỗi nhớ

Gửi bốn mùa hoa nở xứ Mộc Châu.

Gửi những đêm thâu ngồi trên đồi tuyết trắng.

Gửi những vạt nắng vàng, gửi bản làng có người con gái ta thương.

Vậy nhưng có mấy ai biết rằng còn có một Mộc Châu không chỉ đẹp mà còn dịu dàng, e ấp, không chỉ làm say đắm lòng người, mà còn khiến những tâm hồn chai sạn trở nền mềm dịu, những tổn thương trở nên nhẹ bớt, những mệt mỏi như chưa từng trải qua. Ấy chính là Mộc Châu – mùa đi ngang lưng đồi, Mộc Châu vào thu.


Mộc Châu – Mùa đi ngang lưng đồi.

Cách thủ đô Hà Nội chỉ gần 200km, nhưng nếu một Hà Nội vào thu nắng vàng rực rỡ, lá rụng phủ kín những con đường, hương hoa sữa nồng nàn trong đêm vắng, hương cốm non thoang thoảng trong không gian. Gợi nhắc mọi người Hà Nội đã chớm thu. Thì Mộc Châu lại âm thầm, nhẹ nhàng, không một thanh âm. 


Mùa thu Mộc Châu cứ thế âm thầm len lỏi vào từng ngọn cây, đồi cỏ, vào từng ruộng lúa, đồi chè. Nhẹ nhàng là vậy nhưng không hiểu sao cứ vào thời điểm ấy những bước chân của người lữ khách lại rộn ràng, lại muốn nhanh chóng quay trở về với Mộc Châu thơ mộng. Để được hít vào giữa lồng ngực cái tinh khiết của đất trời, để được thấy lòng mình dịu lại sau những bộn bề, hối hả của cuộc sống.

Mộc Châu – Mùa của những cái tên.

Nếu như người ta gọi Hà Nội mùa hoa sữa, Hà Nội mùa lá rụng để nói về một Hà Nội mùa thu thơ mộng, mùa đi ngang phố ngọt ngào, khó quên. Thì Mộc Châu cũng vậy, những nương chè, những thảm hoa, những buổi sáng mờ sương, những con đường lên bản...đều mang những nét nhẹ nhàng rất riêng. Đều âm thầm gợi nhắc những tâm hồn yêu thiên nhiên rằng Mộc Châu đã vào thu.


Mộc Châu mùa hoa lặng thầm.

Khi những cơn mưa rào mùa hạ nhẹ nhàng rời xa, nhường chỗ cho những cơn gió nhẹ, cùng sương sớm phủ kín các sườn đồi Mộc Châu, đó là thời điểm mùa thu đã về. Nếu du khách có khi nào đến du lịch Mộc Châu vào tháng 8, tháng 9 sẽ thấy được một Mộc Châu rất lạ, lặng lẽ, yên bình nhưng cũng không kém phần cuốn hút, và thơ mộng.


Mộc Châu vào thu có cái nắng nhẹ, có hoa cỏ nở kín các sườn đồi, nhưng không phải là những thảm hoa rực rỡ của mùa xuân. Mà thay vào đó là một mùa hoa nhẹ nhàng, lặng lẽ. Phải có một tâm hồn tinh tế lắm mới có thể cảm nhận được cái đẹp e ấp, duyên ngầm trong từng cánh hoa nhỏ của Mộc Châu đầu mùa thu.


Để được ngắm Mộc Châu rực rỡ  những thảm hoa thì có lẽ du khách phải đợi đến tháng 10, khi những cơn gió heo may thực sự gọi mùa về. Khi đó sắc trắng tinh khôi của hoa cải, phảng phất ánh vàng của mùa hoa dã quỳ nở sớm sẽ thực sự thay màu áo mới cho Mộc Châu ngày cuối thu.
xem thêm: Mộc Châu những mùa hoa

Mộc Châu mùa lúa chín.

Có lẽ hình ảnh những ruộng lúa bậc thang ngả màu vàng óng chính là biểu tượng rõ nét nhất báo hiệu mùa thu về với buôn làng Mộc Châu. Những cánh đồng lúa trải dài khắp các bản làng của người Thái, người Dao, người H’Mong những ngày đầu thu đều mang một màu vàng ruộm. Nhìn từ xa Mộc Châu như một bức tranh sơn thủy sắc màu khiến du khách cảm thấy bị lạc trong một khung cảnh cổ tích chốn trần gian, vừa hư vừa thực.


Mộc Châu đầu thu không còn cái nắng gay gắt của mùa hè, trời cao trong xanh, nắng nhẹ, chỉ đủ làm tôn lên màu vàng óng của những thảm lúa chín. Tiếng nói cười rộn rã của dân bản cho một mùa thu hoạch bội thu như làm khuấy động không gian tĩnh lặng đến âm thầm của mùa thu Mộc Châu. Mang đến một không khí vừa yên bình, vừa tươi vui, vừa tĩnh lặng, vừa nhộn nhịp. 

Mộc Châu mùa xanh đồi chè.

Những đồi chè trái tim xanh ngát trải dài đến tận chân trời, hút xa tầm mắt từ lâu đã là biểu tượng vẻ đẹp trường tồn, thuần khiết của một Mộc Châu thơ mộng. Vậy nhưng, mấy ai biết được rằng cái cảm giác một mình lặng ngắm núi rừng Mộc Châu trong buổi sáng sớm đầy sương, giữa những đồi chè xanh mơn mởn, của một ngày đầu thu. Thật khó để có thể diễn tả bằng lời. 


Du khách đến với Mộc Châu – mùa đi ngang lưng đồi, không thể không đến với những đồi chè mênh mông, rộng lớn. Để được thả hồn mình trong cái rộng lớn, phóng khoáng của đất trời, để được trải rộng lòng mình, buông bỏ đi những mệt mỏi, lo toan thường nhật. Để rồi trở nên xanh tươi, tràn đầy sức sống như những búp chè non đang vươn mình đón nắng. 

Và cũng để mình được lặng ngắm vẻ đẹp không tên của những đồi chè xanh mơn mởn, cảm nhận sự thanh bình đến thầm lặng của một Mộc Châu mùa thu, mùa yên bình. Mà chắc chắn nơi thành thị ồn ào, náo nhiệt sẽ không bao giờ có thể có được.


Mộc Châu đẹp, đẹp mọi lúc mọi nơi, đẹp theo ngày, theo tháng. Và cứ thế Mộc Châu trở nên thân quen, gần gũi đến lạ thường. Nếu muốn cảm nhận cái đẹp lặng lẽ, âm thầm, nhưng đầy da diết, thân thương của đất trời Mộc Châu. Bạn hãy đến đây vào những ngày mùa thu, ngày mà Mộc Châu bắt đầu thời khắc bình yên của mùa đi ngang lưng đồi.

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây