“Ngàn lau cười trong nắng
Hồn của mùa thu về
Hồn mùa thu sắp đi
Ngàn lau xao xác trắng”
(Hồn Lau - Chế Lan Viên)
Không rộ lên cả cánh đồng như hoa cải trắng hay hoa ngũ sắc, hoa cỏ lau mọc dọc bên đường hoặc trên các sường đồi, từng hàng đua nhau nở bông đưa mình đong đưa theo gió. Vẻ đẹp yên bình lặng lẽ của loài hoa cỏ dại này trên những sườn đồi đã mang đến một sức hút kỳ lạ với những tâm hồn tràn đầy, yêu thương
.
Đi dọc đường bằng xe máy qua những đoạn cua, vách đất chiêm ngưỡng những bông hoa cỏ trắng pha với ánh vàng của nắng, dừng xe và leo lên vách đất, đứng giữa hàng hoa cỏ lau, thả hồn mình cùng gió bạn sẽ cảm nhận được vẻ đẹp yên bình, lặng lẽ đó.
Khách với hoa cỏ lau ở bãi bồi ven sông miền đồng bằng, dường như hoa cỏ lau ở cao nguyên Mộc Châu có thân mảnh mai và bông nhỏ hơn, do hoa cỏ lau ở đây điều kiện sống khắc nghiệt.
Ngắm nhìn cánh đồng lau trữ tình đầy thơ mộng ta nhớ về chiều sương Mộc Châu trong lời thơ bài “Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng:
“Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa”.