Buổi trưa hôm đó chúng tôi dựng kì đài để buổi chiều Bác đến nói chuyện, nhưng đợi mãikhông thấy. Bỗng có tin Bác Hồ đã đi đường vòng đến trại bò giống ở đội 77 (nơidựng khu văn bia bây giờ). Nghe thế chúng tôi lại chạy bộ qua đồi vào đó. Hôm ấy nắng đẹp, dưới gốc đa rợp bóng mát trước cổng trại, Bác đang ngồi trò chuyệntảng đá to. Khi mọi người đã tề tựu đông đủ, Bác bước xuống hỏi thăm về cuộcsống, suy nghĩ của mọi người, bác đọc tặng nông trường 16 chữ vàng. Trong tấmảnh này tôi ngồi đối diện Bác cùng rất nhiều chiến sỹ. Tôi đã cố tính không đội mũ dễ nhận ra mình. Nhưng đến khi xem ảnh thì thấy đến 4- 5 người cùng không đội mũ. Tiếc là trong tấm ảnh ấy không nhận ra mình ở đâu!
Năm ấy, cả gia đình ông Nguyễn Hữu Thân ở tiểu khu 70 được vinh dự có mặt trong tấm ảnh. ÔngThân mới 5 tuổi, đội mũ lệch, đứng trong lòng mẹ. Ông kể: lúc đó còn nhỏ, cácphương tiện thông tin không có, đến một tấm ảnh Bác Hồ cũng không, nên khôngbiết đấy là vị lãnh tụ vĩ đại được cả thế giới kính trọng. Chỉ thấy trước mặtmình là một ông già râu tóc bạc phơ giống như ông mình, lại thấy đội mũ cát nêncứ đinh ninh và gọi là chú Bộ đội. Thích nhất là lúc Bác ưu tiện phụ nữ và trẻcon được đứng gần, rồi Bác chia kẹo cho trẻ con. Ông Thân tiếc nuối: Lúc ấy mànhư bây giờ mình sẽ giữ lại chứ không ăn đâu. Sau này lớn một chút nữa mới biết“chú bộ đội” ăn mặc giản dị, đôi mắt sáng, vầng trán cao mình đã từng gặp vàđược cho kẹo là Bác Hồ kính yêu.
Cụ NguyễnChí Đạo đang sống ở tiểu khu Vườn Đào, năm nay đã 91 tuổi, một trong ít người ở nông trường Mộc Châu đạt danh hiệu 60 năm tuổi Đảng vẫn còn nhớ rất rõ ngày Bác đến thăm trại bò giống ở đội 77. Khi ấy ông đang là nông binh làm nhiệm vụ chăm sóc bò giống. Bác đến thăm rất bất ngờ, không ai được báo trước. Bác trò chuyệnvới công nhân, chiến sĩ.
Ông bồi hồi: Tôi còn nhớ bác dặn: Đây là quê hương,không phải về nhà mới là quê hương. Đảng viên, cán bộ đưa vợ con lên trước, sauđến các nông binh khác. Rồi bác đọc tặng mọi người câu thơ:
“Công tư vẹn cả hai bề
Xây dựng chủ nghĩa nằm kề phu nhân”
Đó là Bác quan tâm, Bác muốn mọi người đưa gia đình lên Mộc Châu để ổn định và yên tâmxây dựng nông trường. Thực hiện lời dặn ấy, ông Đạo và nhiều chiến sỹ, công nhân khác của Nông trường 280 đã đón gia đình, vợ con lên xây dựng kinh tế. Đến giờ Mộc Châu đã là quê hương thứ 2 của ông. Cầm tấm ảnh năm xưa trên tay, chắt ngoại ông chỉ ngay ông già mặc bộ đồ đen, có chòm râu bạc và “giới thiệu” :“Bác Hồ đây này!”. Bà ngoại hỏi: thế cụ đâu? Thằng bé ngẩn ra không hiểu. Bà giải thích về việc cụ được chụp ảnh cùng Bác, rồi chỉ cho thằng bé một người mặc bộ blue trắng đang vỗ tay ngồi rất gần Bác.
Bà bảo: cụ đấy con. Thằng bé dần hiểu ra. Nó chỉ lên tấm ảnh mừng thượng thọ, rồi chỉ vào chỗ ngón tay bà đang chỉ trên tấm ảnh hỏi lại lần nữa: cụ đây hả bà. Thấy bà gật đầu, nó chạy biến ra sân hô vang đầy tự hào : chúng mày ơi! Ngày xưa cụ tao được chụp ảnhvới Bác Hồ đấy...
Ngoài sân nắng vẫn vàng. Nắng tháng5. Không hiểu cái nắng hôm nay và nắng của 51 năm trước có giống nhau không.Nhưng thị trấn Nông trường Mộc Châu đã thay da đổi thịt, đã giàu mạnh lên rấtnhiều. Những lớp người đã sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này đời đời khắc ghi16 chữ vàng Bác tặng:
“Luôn luôn cố gắng
Khắc phục khó khăn
Tiến lên thật hăng
Làm tròn nhiệm vụ”.
THÀNH ĐẠO - 2010
Xem thêm: hành trình Em mơ gặp Bác Hồ - một dự án khác do Thành Đạo (BQl Khu du lịch quốc gia Mộc Châu) thực hiện
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn